1 00:00:00,010 --> 00:00:04,550 SOYUZMULTFILM · 1951 2 00:00:05,230 --> 00:00:11,630 Nikolay V. Gogol 3 00:00:12,270 --> 00:00:17,630 ĐÊM VỌNG GIÁNG SINH · Duy Kiền dịch · 4 00:00:18,490 --> 00:00:24,480 Biên kịch : Mikhail Yanshin, V. & Z. Brumberg Âm nhạc : Nikolay Rimsky-Korsakov 5 00:00:24,710 --> 00:00:29,870 Đạo diễn : Valentina & Zinaida Brumberg 6 00:00:30,400 --> 00:00:40,760 Giám chế : N. Stroganova, P. Repkin, A. Belyakov ; Phác họa : A. Petritsky Nhiếp ảnh : N. Voinov, Ye. Petrova 7 00:00:41,940 --> 00:00:49,250 Hoạt họa : K. Chikin, B. Dezhkin, G. Filippov, B. Butakov, F. Khitruk, L. Reztsova, N. Fyodorov, R. Kachanov, 8 00:00:49,300 --> 00:00:51,990 B. Meyerovich, R. Davydov, Ye. Kazantseva, F. Yepifanova, Ye. Komova, I. Bashkova, K. Nikiforov, G. Kozlov, T. Fyodorova... 9 00:00:52,020 --> 00:00:59,710 Lồng tiếng : N. Gritsenko, M. Yanshin, A. Zhiltsov, V. Gribkov, V. Maretskaya, L. Gritsenko ; Diễn thoại : A. Gribov 10 00:01:01,540 --> 00:01:10,090 Họa sĩ : Ye. Tannenberg, V. Valeryanova, V. Rodzhero, I. Troyanova, O. Gemmerling, N. Petritsky, K. Malyshev ; Cắt ghép : V. Ivanova 11 00:01:16,510 --> 00:01:21,350 Lễ vọng đã đến, 12 00:01:22,520 --> 00:01:26,520 đêm lạnh lẽo mà trong trẻo. 13 00:01:26,580 --> 00:01:31,530 Những vì sao lấp lánh và mặt trăng dần ló giữa trời 14 00:01:31,530 --> 00:01:34,980 chiếu xuống thế gian khắp người lương thiện, 15 00:01:34,990 --> 00:01:40,890 đặng người người hoan lạc tụng và vinh danh Đức Chúa Con. 16 00:01:40,890 --> 00:01:46,200 Nhưng sương giá đã phủ dày từ tinh mơ, nay hẵng còn đó, 17 00:01:46,200 --> 00:01:52,210 băng kêu răng rắc dưới gót giày, cách nửa dặm trường vẫn nghe ra. 18 00:01:55,280 --> 00:02:02,740 Bỗng có khói cuộn từ đường ống một căn nhà nhỏ hòa vào đám mây ngang trời, 19 00:02:02,740 --> 00:02:08,450 rồi theo làn khói phụt ra một phù thủy cưỡi chổi. 20 00:02:09,060 --> 00:02:14,820 Nếu ngài thẩm án quận Sorochinsky có tình cờ tạt qua lúc ấy, 21 00:02:14,820 --> 00:02:20,610 hẳn nhận ra mụ ngay, vì không phù thủy nào trên thế gian 22 00:02:20,610 --> 00:02:25,140 qua mặt được ông án thành Sorochinsk cả. 23 00:02:25,340 --> 00:02:30,940 Nhưng may quá, ông án Sorochinsk không ra đường ngay lúc ấy, 24 00:02:30,940 --> 00:02:33,520 Có lẽ đang bận làm ăn với ai bằng thẩm quyền riêng của mình ? 25 00:02:33,530 --> 00:02:40,620 Phù thủy, trong lúc ấy, bay cao đến mức bóng mụ chỉ là đốm đen ti hin chao qua đầu. 26 00:02:40,620 --> 00:02:44,720 Và thình lình gần đấy lại xuất hiện đốm đen khác. 27 00:02:44,840 --> 00:02:48,720 Một kẻ cận lòi, ngay cả khi đóng bánh xe vào mũi 28 00:02:48,746 --> 00:02:51,420 y cũng không nhìn ra được gì. 29 00:02:51,420 --> 00:02:52,320 Tuy vậy, 30 00:02:52,373 --> 00:02:56,520 chỉ thoạt trông chòm râu dê dưới cằm và cặp sừng trên đầu, 31 00:02:56,700 --> 00:03:00,960 bạn hoàn toàn kết luận được y là quỷ sứ, 32 00:03:00,960 --> 00:03:06,610 kẻ vừa có một đêm chu du khắp thế gian bao la 33 00:03:06,610 --> 00:03:10,610 khuyến dụ người thiện lương vi phạm mười điều răn. 34 00:03:38,020 --> 00:03:43,610 Ở Dikanka không ai hay biết quỷ sứ đã hái trộm mặt trăng, 35 00:03:43,610 --> 00:03:48,880 Đúng vậy, một thư lại địa phương rời quán rượu sau khi đánh bài 36 00:03:48,880 --> 00:03:53,550 đã thấy vầng trăng nhảy nhót lung tung giữa trời, 37 00:03:53,780 --> 00:03:57,780 mà chẳng hiểu tại sao. 38 00:04:00,380 --> 00:04:06,930 Nhưng có cái gì khiến con quỷ quyết định làm ăn phi pháp thế ? 39 00:04:06,930 --> 00:04:09,220 Hóa ra thế này : 40 00:04:09,230 --> 00:04:16,840 Nó hay tin phú ông Chub người Kazakh được thầy phó tế mời đi ăn tiệc, 41 00:04:16,890 --> 00:04:22,100 mà trong lúc ấy, lão mặc con mình, thiếu nữ xinh nhất thôn, ở nhà, 42 00:04:22,100 --> 00:04:27,990 và cô chắc chắn sẽ được viếng bởi anh thợ rèn - một thanh niên lực lưỡng và đôn hậu, 43 00:04:27,990 --> 00:04:34,140 cũng là kẻ hễ quỷ gặp được còn cả sợ hơn mấy bài giảng của đức cha Kondrat. 44 00:04:34,420 --> 00:04:40,870 Anh đã tận dụng hết thời gian rỗi để vẽ và được tiếng là tay vẽ giỏi nhất quận. 45 00:04:40,870 --> 00:04:48,880 nhưng tác phẩm thành công nhất của anh là một bích họa ở hành lang phải nhà nguyện. 46 00:04:48,880 --> 00:04:53,306 Trong tranh, anh đặc tả Thánh Phêrô trong ngày phán xét cuối cùng, 47 00:04:53,320 --> 00:04:57,466 với chìa khóa cầm tay, ngài đày quỷ sứ xuống luyện ngục. 48 00:04:57,666 --> 00:05:00,306 Từ lúc anh vẽ xong, 49 00:05:00,400 --> 00:05:05,480 con quỷ đã thề trả thù người thợ và do đó nó quyết lấy cắp mặt trăng. 50 00:05:05,490 --> 00:05:09,960 Trong một hi vọng rằng lão Chub vì làm biếng mà phải ở nhà. 51 00:05:09,970 --> 00:05:11,973 Đêm mịt mùng thế này 52 00:05:11,973 --> 00:05:15,750 bạn khó lôi được lão rời gian bếp đặng ra ngoài. 53 00:05:15,853 --> 00:05:19,050 Còn anh thợ vốn lâu nay có quan hệ chẳng tốt đẹp gì với lão, 54 00:05:19,053 --> 00:05:21,660 sẽ chẳng khi nao cả gan sang thăm con gái lão, 55 00:05:21,660 --> 00:05:25,660 lại còn bất chấp đòn roi của lão. 56 00:05:26,050 --> 00:05:31,590 Thế, bạn thân mến, anh chưa sang nhà mới của tay phó tế à ? 57 00:05:31,590 --> 00:05:35,590 Tối nay sẽ có tiệc rượu ngon bên ấy. 58 00:05:38,700 --> 00:05:41,986 Bọn ta không nên tới trễ ! 59 00:05:42,600 --> 00:05:44,466 Cái quỷ gì thế này ! 60 00:05:45,010 --> 00:05:49,133 - Trông kìa, Panas... - Gì ? 61 00:05:50,110 --> 00:05:53,640 - Sao cơ ? - Trăng biến mất rồi ! 62 00:05:53,893 --> 00:05:59,813 Quái quỷ thật, mặt trăng đâu rồi ? 63 00:05:59,890 --> 00:06:06,750 Đúng là, cứ như trò đùa, lúc ngồi trong nhà tôi đã dòm ra cửa sổ, chắc mẩm : 64 00:06:06,760 --> 00:06:09,840 Đêm nay huyền diệu quá ! Giời quang đãng, tuyết tràn trề ánh trăng. 65 00:06:09,840 --> 00:06:14,186 Ấy thế, lúc tôi vừa bước ra cửa thì giời đất tối sầm lại. 66 00:06:15,520 --> 00:06:19,520 Thế, bạn già, giờ chúng mình làm gì ? 67 00:06:19,950 --> 00:06:26,440 - Tối lắm đấy. - Hay mình ở nhà nhé ! 68 00:06:27,180 --> 00:06:31,180 Không, bạn ạ, bây giờ cứ đi. 69 00:06:32,720 --> 00:06:35,760 Chẳng đừng được nữa, ta phải đi thôi ! 70 00:06:35,760 --> 00:06:41,880 Có thể quả quyết rằng, Chub bất mãn chính mình vì điều ấy. 71 00:06:41,880 --> 00:06:48,600 Lão rất không thích tự kéo lê xác mình đi bất cứ đâu trong cái buổi như thế. Duy có điều an ủi lão... 72 00:06:48,600 --> 00:06:57,460 ... khiến lão rắp tâm đi, và thậm chí bỏ ngoài tai những lời khuyên. 73 00:06:58,290 --> 00:07:05,490 Băng giá càng lúc đậm hơn, giời thêm rét như cắt ! 74 00:07:32,250 --> 00:07:36,880 Mẹ của thợ rèn Vakula không nhiều hơn bốn chục tuổi, 75 00:07:36,880 --> 00:07:42,260 Song le, mụ rất biết cách mua chuộc ánh nhìn của những nhân vật Kazakh tai to mặt lớn. 76 00:07:42,260 --> 00:07:50,040 Tới đây, mụ có cuộc hẹn với cả ngài thôn trưởng, thầy phó tế Osip Nikiforovich và phú ông Korniy Chub. 77 00:07:50,490 --> 00:07:58,933 Solokha cũng biết cư xử khôn khéo với họ, khiến họ chưa khi nào tưởng mình có địch thủ. 78 00:07:59,080 --> 00:08:06,580 Mà cũng có thể, người đàn bà khôn ngoan giảo hoạt này nên chịu trách nhiệm cho những tiếng ác loang ra từ miệng mấy mụ già cùng thôn 79 00:08:06,580 --> 00:08:10,580 rằng đích thị Solokha là phù thủy. 80 00:08:57,050 --> 00:09:01,840 Ngay sau khi bão tuyết nổi lên và gió dữ táp vào mắt họ, 81 00:09:01,880 --> 00:09:06,026 Chub tỏ ra hối hận và kéo mũ sụp sâu hơn cho đỡ rét. 82 00:09:06,080 --> 00:09:10,300 Con quỷ cứ thế hành hạ hai người bạn đường mới gặp. 83 00:09:10,900 --> 00:09:15,330 Gượm đã, bạn ơi ! Tôi không nghĩ đường này đúng đâu. 84 00:09:17,380 --> 00:09:22,550 Nhìn chẳng ra túp nhà nào cả. Ôi, cơn bão chết tiệt ! 85 00:09:23,600 --> 00:09:28,930 Qua bên kia tí đi, anh bạn, may ra anh tìm được đường. 86 00:09:28,930 --> 00:09:32,930 Phần tôi đảo mắt hướng này vậy ! 87 00:09:42,550 --> 00:09:47,410 Nếu thấy, phải ới một tiếng nhé. 88 00:09:50,220 --> 00:09:55,260 Ôi, cứ như có quỷ vốc hàng đống tuyết ném mặt mình ! 89 00:09:55,970 --> 00:10:02,410 Ông bạn ở mé kia thì cứ đảo qua đảo lại trên đôi giày của mình, 90 00:10:02,410 --> 00:10:06,460 rốt cuộc sa đà đến quán rượu. 91 00:10:07,420 --> 00:10:12,220 phát hiện này khiến lão sướng rơn đến quên phắt mọi sự, 92 00:10:12,220 --> 00:10:20,800 và rũ tuyết, lão bước vào trong, không mảy may nhớ gì ông bạn vàng còn đương hì hục ngoài kia. 93 00:10:20,800 --> 00:10:24,800 Ơ-hơ... 94 00:10:27,230 --> 00:10:31,230 U-hê... 95 00:10:32,510 --> 00:10:36,510 Hê-hê... 96 00:10:38,560 --> 00:10:45,280 Bây giờ, ta hãy về nhà xem đứa con gái xinh đẹp đương làm gì lúc ở một mình. 97 00:10:45,530 --> 00:10:51,550 Oksana tuy chưa đủ 17 tuổi nhưng đã sẵn sàng đi khắp thế gian, 98 00:10:51,620 --> 00:10:58,840 kể cả bên này thôn Dikanka hay bất cứ đâu, cuộc truyện trò chẳng ai khác ngoài cô. 99 00:10:58,890 --> 00:11:04,470 Sao mọi người quyết ý ngợi khen nhan sắc mình ? 100 00:11:04,720 --> 00:11:08,720 Họ dối, mình chẳng xinh chút nào. 101 00:11:09,440 --> 00:11:13,190 Xinh nỗi gì cái mũi hếch này ? 102 00:11:13,210 --> 00:11:16,360 Má này ? Môi này ? 103 00:11:16,420 --> 00:11:20,840 Mình biết rồi, mình chẳng khá chút nào ! 104 00:11:25,160 --> 00:11:31,240 Không, mình xinh mà ! A, xinh xắn làm sao ! Thật đáng kinh ngạc ! 105 00:11:31,320 --> 00:11:36,620 Thật sung sướng tôi sẽ tặng cho người cưới tôi làm vợ ! 106 00:11:41,620 --> 00:11:45,620 Ơi các trai tráng, tôi là hôn thê xứng đáng chăng ? Hãy ngắm tôi này ! 107 00:11:45,630 --> 00:11:49,750 Mỗi bước tôi đi uyển chuyển sao ! 108 00:11:49,750 --> 00:11:53,640 Áo tôi thêu những chỉ đỏ này, 109 00:11:53,640 --> 00:11:57,640 và những dải băng cài tóc tôi này ! 110 00:11:58,930 --> 00:12:01,550 Ối ! 111 00:12:01,550 --> 00:12:07,700 Anh sang đây làm gì ? Muốn bị tống ra cửa bằng xẻng à ? 112 00:12:07,700 --> 00:12:11,520 Con trai các anh toàn vụt đến như gió mỗi khi cha chúng tôi vắng nhà. 113 00:12:11,520 --> 00:12:14,506 - Làm tôi thót cả tim này ! - Còn trái tim yêu thương của tôi... 114 00:12:14,573 --> 00:12:17,026 ... sẽ sẵn sàng sau kì nghỉ lễ này ! 115 00:12:17,120 --> 00:12:21,700 Xin đừng nổi cáu tôi ! Ít ra hãy cho tôi được trò truyện, 116 00:12:22,300 --> 00:12:25,980 - hay là chỉ ngắm em thôi ! - Ai cấm anh... 117 00:12:25,980 --> 00:12:31,430 - ... truyện trò ngắm nghía ? - Cho phép tôi ngồi cùng em nhé ! 118 00:12:31,430 --> 00:12:33,440 Ngồi đi ! 119 00:12:34,000 --> 00:12:38,080 Tuyệt quá, Oksana yêu dấu, cho phép tôi hôn em nhé ! 120 00:12:38,140 --> 00:12:43,173 Xê ra ! Tay anh cứng như sắt ấy, người ngợm thì toàn mùi khói. 121 00:12:43,853 --> 00:12:44,653 Há ! 122 00:12:44,920 --> 00:12:46,880 À, có người gõ cửa đấy ! 123 00:12:46,946 --> 00:12:52,030 - Có thể con trai hay con gái gì đấy. - Chờ đã, để tôi ra mở. 124 00:12:55,640 --> 00:12:58,020 - Ông muốn gì ở đây ? 125 00:12:58,020 --> 00:13:04,130 À không, chắc không phải nhà mình. Thằng thợ rèn không thể nào lai vãng nhà mình được. 126 00:13:04,230 --> 00:13:10,170 Cho chắc ăn, phải kiểm tra kỹ lần nữa. Vả lại, đâu chỉ mỗi thằng thợ rèn ! 127 00:13:10,440 --> 00:13:15,040 - Nhà ai đây được nhỉ ? - Ông là ai...? 128 00:13:15,140 --> 00:13:19,140 ... sao cứ quanh quẩn ngoài cửa thế ? 129 00:13:19,230 --> 00:13:25,240 Không, tao chẳng cho mày biết về mình đâu, biết đâu mày lại tặng cho một cú thôi sơn vì những gì tao biết. Đồ khốn đáng nguyền rủa ! 130 00:13:25,290 --> 00:13:33,080 Là tôi, một kẻ lương thiện. Tôi chỉ vô tình ngang qua cửa sổ để hát tụng cho anh nghe chơi thôi. 131 00:13:33,250 --> 00:13:37,413 Xuống địa ngục với mấy câu tụng của mày đi ! Còn đứng đó làm gì ? 132 00:13:37,426 --> 00:13:40,770 Giờ cút ngay, có nghe không ? 133 00:13:40,813 --> 00:13:44,133 Thật à, thế sao anh phải la toáng lên thế ? 134 00:13:44,453 --> 00:13:47,213 Tôi chỉ muốn hát thôi mà, thật đấy. 135 00:13:47,240 --> 00:13:49,866 Vẫn không chịu câm mồm này ! 136 00:13:49,933 --> 00:13:56,720 - Thế, trông anh có vẻ muốn đánh lộn rồi đấy ! - Xéo đi, xéo đi ! 137 00:13:57,520 --> 00:14:06,140 Cứ chờ đi, thằng thợ rèn hung hãn ! Cầu quỷ sứ tiêu diệt mày và cái lò của mày ! 138 00:14:06,650 --> 00:14:10,880 Giờ nó không ở nhà, vả lại 139 00:14:10,900 --> 00:14:15,853 mình tin chắc Solokha đang ngồi một bóng. Hừm... sao không thử sang đó nhỉ ! 140 00:14:20,930 --> 00:14:26,510 Trong khi đó, kẻ vênh vang lanh lợi với cái đuôi dài và chòm râu dê 141 00:14:26,510 --> 00:14:29,080 cứ chơi trò chui ra chui vào ống khói 142 00:14:29,080 --> 00:14:35,760 bên hông y lủng lẳng cái bọc đựng trăng vừa hái trộm, 143 00:14:35,760 --> 00:14:40,910 nhưng vô tình y va phải thứ gì đó khiến bọc rơi xuống, 144 00:14:40,910 --> 00:14:46,980 vầng trăng được thể thoát khỏi ống khói nhà Solokha 145 00:14:46,980 --> 00:14:50,800 rồi lại trôi bồng bềnh giữa trời... 146 00:14:50,800 --> 00:14:55,590 Thế là, muôn vật lại thắp sáng cứ như thể không có bão tuyết ấy. 147 00:14:55,640 --> 00:14:59,030 Tuyết lấp lánh mênh mông, 148 00:14:59,080 --> 00:15:02,860 những cánh đồng ngả bạc và nơi nơi rải đầy sao pha lê. 149 00:15:03,050 --> 00:15:07,850 Sương mù dường ấm dần, và tiếng hát đã vang dậy. 150 00:15:08,013 --> 00:15:13,750 Đám đông con trai con gái xuất hiện với những bao bố. 151 00:15:49,110 --> 00:15:52,986 A, Odarka ! Bạn có giày mới này ! 152 00:15:52,986 --> 00:15:53,090 Ôi, chúng đẹp đấy chứ ! Trông ánh vàng kìa ! 153 00:15:53,090 --> 00:15:56,880 Ôi, chúng đẹp đấy chứ ! Trông ánh vàng kìa ! 154 00:15:56,900 --> 00:16:02,980 Đừng buồn, Oksana yêu dấu ! Anh sẽ sắm cho em một đôi 155 00:16:02,980 --> 00:16:05,693 mà không thiếu nữ nào khác có. 156 00:16:05,746 --> 00:16:12,510 Anh ư ? Được, tôi cũng muốn xem anh đi đâu sắm nổi giày xỏ vừa chân tôi, 157 00:16:12,510 --> 00:16:18,110 trừ phi anh mang cho tôi thứ mà nữ hoàng đang dùng. 158 00:16:18,110 --> 00:16:21,220 Trông bạn ấy đòi hỏi kìa ! 159 00:16:21,340 --> 00:16:24,090 Được, các bạn đây làm chứng nhé : 160 00:16:24,090 --> 00:16:31,490 Nếu thợ rèn Vakula mang cho mình đôi giày nữ hoàng đang đi, 161 00:16:31,490 --> 00:16:35,400 mình nguyện nói rằng : 162 00:16:35,400 --> 00:16:39,970 Mình sẽ cưới anh ta ngay lập tức. 163 00:16:42,570 --> 00:16:47,100 Cười đi, cứ cười đi ! Mình đang tự cười nhạo bản thân đây ! 164 00:16:50,060 --> 00:16:57,570 Thôi đủ rồi, đã đến lúc ngưng cái trò ngu xuẩn này rồi ! 165 00:17:21,010 --> 00:17:22,359 Cộc, cộc, cộc. 166 00:17:22,359 --> 00:17:26,359 Hơ ! 167 00:17:49,906 --> 00:17:56,290 Ngài thôn trưởng, ngay khi rũ tuyết khỏi cái mũ trùm, lão bảo rằng mình không đến nhà thầy tế nữa, 168 00:17:56,290 --> 00:17:58,390 viện cớ rằng bão tuyết, 169 00:17:58,400 --> 00:18:07,420 nào là thấy nhà Solokha lóe sáng nên dừng chân, nào thì nảy ý dành cả buổi tối cùng mụ. 170 00:18:17,320 --> 00:18:20,940 Ờ-à... 171 00:18:24,810 --> 00:18:26,070 Cộc... 172 00:18:26,150 --> 00:18:30,300 Mở ra nào, Solokha thân mến ! 173 00:18:30,800 --> 00:18:38,290 Giấu ta chỗ nào đi, ta chẳng muốn gặp lão phó tế lúc này. 174 00:18:48,390 --> 00:18:50,220 Cộc... 175 00:19:11,280 --> 00:19:15,740 Thầy tế đến trong bộ dạng nhăn nhó và xuýt xoa đôi tay, 176 00:19:15,740 --> 00:19:18,100 còn nói, chờ mãi chẳng ma nào sang nhà mình cả, 177 00:19:18,110 --> 00:19:22,733 lại rằng, thầy thật tình mừng húm vì cơ hội này khiến 178 00:19:22,870 --> 00:19:27,880 thầy được ở chơi nhà mụ một lát chứ không phải vì thầy sợ bão tuyết. 179 00:19:28,880 --> 00:19:33,650 Thế, nàng có gì đây này, Solokha kiều diễm ? 180 00:19:34,130 --> 00:19:38,580 Sao cơ, cái gì ? Cánh tay, Osip Nikiforovich ạ ! 181 00:19:38,820 --> 00:19:42,700 Hừm, một cánh tay ! Ê-hê... 182 00:19:47,460 --> 00:19:53,200 Thế còn gì đây, Solokha thân yêu ? 183 00:19:54,290 --> 00:19:59,040 Cứ như ông chả thấy gì ấy, Osip Nikiforovich ! 184 00:19:59,040 --> 00:20:03,040 Là cổ, và trên cổ là chuỗi hạt. 185 00:20:04,090 --> 00:20:08,570 Hê, chuỗi hạt trên cổ ! Hi-hi... 186 00:20:13,170 --> 00:20:18,510 Thế đây nữa, hở Solokha tuyệt trần ? 187 00:20:18,720 --> 00:20:20,600 Cộc... 188 00:20:21,613 --> 00:20:25,680 Ôi, lạy Chúa, lại đứa vãng lai nữa ! 189 00:20:25,730 --> 00:20:27,850 Chết toi, nhỡ có đứa từ trạm tôi lại thấy tôi đang ở đây thì sao ? 190 00:20:27,950 --> 00:20:31,590 Vì Ơn Trên, ơi Solokha tiết hạnh, 191 00:20:31,590 --> 00:20:35,130 Xin bà thương xót, như đã nói trong Phúc Âm Luca, 192 00:20:35,130 --> 00:20:38,740 chương... B... Ba. 193 00:20:40,560 --> 00:20:41,530 Cộc... 194 00:20:41,580 --> 00:20:44,360 Cộc mãi ! Vì Chúa, cứ cộc kìa ! 195 00:20:44,380 --> 00:20:47,630 Ôi, giấu tôi đâu đó đi ! 196 00:20:53,380 --> 00:20:56,800 U-hu, u-hơ... 197 00:21:01,330 --> 00:21:06,330 Chào buổi tối, Solokha ! Có nhẽ bà không ngóng tôi chứ hả ? 198 00:21:06,330 --> 00:21:09,480 Chắc bà vừa vui vẻ cùng ai ở đây hả ? 199 00:21:09,480 --> 00:21:14,580 Hay bà vừa giấu ai đấy hả ? 200 00:21:18,970 --> 00:21:23,230 Tốt, Solokha, giờ cho tôi ít vodka đi. 201 00:21:23,410 --> 00:21:29,590 Tôi nghĩ họng mình đông đá trong cái lạnh đáng nguyền rủa này rồi. 202 00:21:34,450 --> 00:21:38,170 Ôi cái lễ vọng Thiên Chúa ban cho chúng ta ! 203 00:21:38,170 --> 00:21:38,890 Cộc... 204 00:21:38,960 --> 00:21:40,560 Mở ra ! 205 00:21:40,630 --> 00:21:42,250 Có ai gõ cửa kìa ! 206 00:21:43,800 --> 00:21:45,370 Mở mau ! 207 00:21:45,440 --> 00:21:47,840 Thằng thợ rèn đấy ! 208 00:21:48,810 --> 00:21:51,820 Nghe này, Solokha, cứ nhét tôi chỗ nào bà thích ; 209 00:21:51,820 --> 00:21:57,930 Không phải vì bất cứ thứ gì trên đời đâu, chẳng qua tôi muốn cho bản thân thấy thằng khốn đáng nguyền rủa đó. 210 00:21:57,980 --> 00:21:59,890 Ôi, cứu ! 211 00:22:01,610 --> 00:22:08,310 Nó đúng con của quỷ với cái mụn to như đụn cỏ dưới mắt ấy ! 212 00:22:09,480 --> 00:22:15,070 Thầy phó tế khốn khổ thậm chí không dám nhăn nhó đằng hắng gì 213 00:22:15,070 --> 00:22:18,600 khi có gã béo bụ ngồi chềnh ềnh trên đầu mình 214 00:22:18,700 --> 00:22:23,190 lại còn dính chặt đôi giày lạnh tanh 215 00:22:23,190 --> 00:22:27,190 lên vai gầy của thầy chứ. 216 00:22:35,550 --> 00:22:38,670 Bao bố đâu ngổn ngang thế này ? 217 00:22:38,680 --> 00:22:42,580 Đáng nhẽ vứt lâu rồi mới phải. 218 00:22:42,580 --> 00:22:47,310 Ít nhất mình cũng trưởng thành lên nhờ cuộc đôi co ngớ ngẩn về thứ tình yêu vụng dại này. 219 00:22:52,100 --> 00:22:58,010 Cứ như có quỷ làm cái bao này nặng hơn trước ấy nhỉ ! 220 00:22:59,860 --> 00:23:06,790 Mình thật ngốc ! Quên béng là, giờ mọi thứ với mình hình như nặng hơn rồi. 221 00:23:07,630 --> 00:23:10,620 Không, mình yếu như đàn bà ấy ! 222 00:23:10,620 --> 00:23:14,250 Thôi cứ coi như mười bao đi, mình sẽ khuân bằng hết. 223 00:23:14,250 --> 00:23:16,760 Thêm này nữa, 224 00:23:16,760 --> 00:23:21,210 chắc có nhẽ mình bỏ công cụ trong này. 225 00:25:26,190 --> 00:25:31,240 Á à, Vakula đây rồi ! Chào buổi tối ! 226 00:25:31,440 --> 00:25:34,660 Thế anh đi lấy giày của nữ hoàng chưa ? 227 00:25:34,660 --> 00:25:38,660 Lấy về cho tôi, rồi tôi sẽ cưới anh ! 228 00:25:39,560 --> 00:25:43,030 Vĩnh biệt, Oksana ! 229 00:25:43,030 --> 00:25:46,180 Hãy tìm bất cứ hôn phu nào em thích, hay giễu cợt bất cứ ai em muốn ; 230 00:25:46,180 --> 00:25:51,350 nhưng sẽ không bao giờ em thấy tôi trên thế gian này nữa. 231 00:25:55,590 --> 00:25:59,590 - Cậu đi đâu, Vakula ? - Vĩnh biệt, các anh em ! 232 00:25:59,610 --> 00:26:06,780 Cầu Chúa phù hộ, ta còn hẹn nhau kiếp khác, nhưng giờ chào từ biệt các anh em ! 233 00:26:06,780 --> 00:26:10,590 - Thằng này gàn thật rồi ! - Một linh hồn bị đánh cắp. 234 00:26:10,590 --> 00:26:15,080 Tôi sẽ đi loan báo rằng, thợ rèn đã treo cổ tự vẫn. 235 00:26:24,380 --> 00:26:27,210 Nhưng kì thực mình đang chạy đâu thế này ? 236 00:26:27,210 --> 00:26:31,210 cứ như mất tất cả rồi ấy. 237 00:26:31,920 --> 00:26:35,920 Hay mình thử cách khác : 238 00:26:36,750 --> 00:26:40,830 Mình sẽ đến nhà Patsyuk Bụng Phệ người Zaporozhtsy. 239 00:26:43,240 --> 00:26:49,150 Patsyuk Béo quả thật đã một lần được làm người Zaporozhtsy, 240 00:26:49,190 --> 00:26:55,510 nhưng liệu y bị trục xuất hay tự ý đào ngũ, chẳng ai rõ. 241 00:26:55,520 --> 00:27:04,980 Chỉ ít hôm y hiện diện trong thôn, mọi người đã nhận ra y là phù thủy. 242 00:27:04,980 --> 00:27:08,980 Tôi đến đây mưu cầu sự tử tế của anh, Patsyuk. 243 00:27:09,430 --> 00:27:15,620 Tôi đã phạm tội ra hư hỏng, mà chẳng ai trên thế gian giúp được. 244 00:27:15,620 --> 00:27:22,720 Thật không ngờ, cũng có lúc mình phải kêu cầu sự cứu giúp của quỷ dữ. 245 00:27:22,720 --> 00:27:30,460 - Thế nào, Patsyuk ? Tôi biết làm sao đây ? - Nếu anh cần quỷ, thì đi mà gặp nó ! 246 00:27:30,460 --> 00:27:36,150 Đó là lí do tại sao tôi đến gặp anh. Ngoài anh ra, tôi không nghĩ còn ai biết đường tìm nó cả. 247 00:27:36,150 --> 00:27:40,150 Anh không cần đi xa đâu, 248 00:27:41,210 --> 00:27:45,210 ai mà chẳng có quỷ trên lưng. 249 00:28:22,750 --> 00:28:28,230 Tôi này, bạn anh. Tôi sẵn sàng làm tất cả vì bằng hữu mình ! 250 00:28:28,330 --> 00:28:32,330 Oksana thuộc về bọn mình nay mai thôi. 251 00:28:35,730 --> 00:28:41,360 Được lắm, với giá đó tao sẵn sàng đánh bạn với mày ! 252 00:28:41,460 --> 00:28:47,660 Tốt tốt, Vakula ! Anh biết mà, không gì thực hiện được nếu không có hợp đồng. 253 00:28:47,760 --> 00:28:52,330 Tao sẵn sàng ! Với mày, tao nghe rằng, giao ước phải được đóng ấn bằng máu ; 254 00:28:52,420 --> 00:28:56,300 Chờ tí, tao lấy cái đinh trong túi ra ! 255 00:28:56,370 --> 00:29:00,320 A-a-à... 256 00:29:01,260 --> 00:29:05,260 Chờ này, bạn thân mến của ta ! 257 00:29:06,810 --> 00:29:12,480 - Giờ mày thấy thế nào ? - Xin rủ lòng thương, Vakula ! 258 00:29:12,480 --> 00:29:17,830 Tôi sẽ làm bất cứ điều gì anh muốn, chỉ xin để sự bình an cho linh hồn tôi, đừng đặt thập giá khủng khiếp lên tôi ! 259 00:29:17,910 --> 00:29:22,020 Từ giờ tao cưỡi lên lưng mày, nghe không ? 260 00:29:22,020 --> 00:29:26,020 - Hãy cõng tao bay lượn như chim ! - Đi đâu ? 261 00:29:26,040 --> 00:29:30,040 Đến Sankt-Peterburg, thẳng tiến nữ hoàng ! 262 00:29:38,200 --> 00:29:44,520 Trong khi đó, Oksana đứng trầm ngâm những lời kì hoặc của anh thợ rèn. 263 00:29:44,520 --> 00:29:51,080 Có cái gì trong cô mách bảo rằng cô đã đối xử quá ư tàn nhẫn với anh. 264 00:29:51,080 --> 00:29:55,700 Truyện gì xảy ra nếu anh ấy quả quyết làm gì đó khủng khiếp ? 265 00:29:55,700 --> 00:30:02,110 Lẽ nào vì quá buồn anh sẽ si mê cô khác, 266 00:30:02,110 --> 00:30:08,110 hay trong cơn ngờ hoặc anh gọi tên cô là nhan sắc yêu kiều nhất thôn ? 267 00:30:08,110 --> 00:30:12,110 Nhưng mà không, anh ấy yêu mình mà. 268 00:30:12,240 --> 00:30:15,730 Mình quả rất xinh ! 269 00:30:15,730 --> 00:30:19,500 Anh không sẵn lòng đổi chác mình cho bất kì ai. 270 00:30:19,620 --> 00:30:25,670 Khoan đã, thợ rèn bỏ quên bao của hắn này. Xem này, mấy cái bao dễ sợ làm sao ! 271 00:30:25,670 --> 00:30:27,760 Bao của anh thợ rèn đó hả ? 272 00:30:27,870 --> 00:30:31,670 - Mau, mau đem chúng về nhà mình. - Nhưng bọn mình không nhấc nổi ! 273 00:30:31,730 --> 00:30:38,310 Chờ tí ! Chạy đi lấy xe trượt tuyết mau, chúng mình có thể bỏ bao trên đó mà. 274 00:30:38,700 --> 00:30:43,770 Bọn tù nhân đã mệt lả vì ngồi lâu trong bao. 275 00:30:47,270 --> 00:30:51,270 Ê-hê... 276 00:30:51,400 --> 00:30:57,670 Xem mấy cái bao ai vứt trên đường này ! 277 00:30:57,770 --> 00:31:04,350 Chắc phải có thịt lợn trong đó. Đứa nào tốt phước gặt quá nhiều thứ lúc đi hát tụng đây mà ! 278 00:31:04,960 --> 00:31:09,210 Mình phải mang về thật nhanh, chứ không đứa khác chiếm mất thì sao. 279 00:31:15,280 --> 00:31:19,280 Ôi không, nặng thế, vác một mình sao đặng. 280 00:31:19,990 --> 00:31:24,620 A đây, có bạn đường rồi. Bác thợ dệt đấy à, làm ơn giúp tớ mấy, 281 00:31:26,120 --> 00:31:30,120 con người tốt bụng ơi, hãy mang đỡ mấy bao này ! 282 00:31:30,220 --> 00:31:34,700 Chắc có ca đoàn vừa qua đây rồi bỏ chúng giữa đường. 283 00:31:34,710 --> 00:31:38,710 Bọn mình chia hàng nhé, 50-50. 284 00:31:43,080 --> 00:31:49,030 - Bọn mình đem đi đâu đây ? - Cứ rước vào nhà tớ. 285 00:31:50,060 --> 00:31:56,010 Chẳng ma nào biết đâu, vì mụ nhà tớ đi vắng rồi. 286 00:31:57,390 --> 00:32:01,370 - Ai đó ? - Làm gì giờ ? 287 00:32:01,480 --> 00:32:08,110 Cho xem tí đi, nghe chứ ? Dỡ bao ra tôi xem, mau ! 288 00:32:08,260 --> 00:32:12,500 Còn lâu ! Đồ quỷ lông lá mới cho mụ xem. 289 00:32:12,520 --> 00:32:15,680 - Các lão định buôn bán gì ? - Bọn tôi gặt được nhờ hát tụng, nào phải mụ. 290 00:32:15,680 --> 00:32:19,970 Không, lão phải dỡ cho tôi xem, đồ nát rượu vô dụng ! 291 00:32:19,970 --> 00:32:22,800 Cứu, cứu mấy ! 292 00:32:24,800 --> 00:32:29,050 Ê, có con lợn béo bên trong. 293 00:32:29,100 --> 00:32:32,560 Lợn à ? Đằng ấy thấy chưa, lợn béo đấy ! 294 00:32:32,560 --> 00:32:35,310 Xê ra ! Cút mau, con đàn bà đáng nguyền rủa ! 295 00:32:35,320 --> 00:32:38,800 Không phải hàng của mụ ! 296 00:32:43,040 --> 00:32:46,190 A-a... 297 00:32:47,140 --> 00:32:49,760 Oái ! 298 00:32:49,760 --> 00:32:53,760 Ê-ờ-a... 299 00:32:55,850 --> 00:33:01,950 - Chả phải lợn rồi. - Xem kìa, một gã to béo bị ném vào bao ! 300 00:33:01,950 --> 00:33:04,380 Bạn tớ đấy ! 301 00:33:04,380 --> 00:33:12,120 Chứ anh nghĩ ai vào đây ? Anh bị tôi chơi vố đẹp rồi, ha-ha... 302 00:33:12,600 --> 00:33:18,680 Suýt các anh nhai nuốt tôi như lợn đấy. 303 00:33:19,330 --> 00:33:22,900 Mà khoan, tôi có tin tốt lành cho chư vị này : 304 00:33:22,900 --> 00:33:32,460 Trong bao còn thứ khác đấy, nếu không lợn béo thì chắc cũng lợn con hay thứ gì khác sống sờ sờ. 305 00:33:32,630 --> 00:33:37,100 Có cái gì cứ đeo bám tôi suốt từ nãy. 306 00:33:51,310 --> 00:33:57,750 Ra là thầy tế, giờ thì Solokha dành cho ông tất ! 307 00:33:57,850 --> 00:34:04,740 Nhét bọn tôi vào bao... Đó là lí do tại sao Solokha có một nhà đầy bao bố. 308 00:34:06,950 --> 00:34:09,889 Giờ mình thấy cả rồi nhé : 309 00:34:09,889 --> 00:34:15,259 Bà ta có hai gã ngồi trong mỗi bao. 310 00:34:17,340 --> 00:34:21,340 Ôi, được đấy, Solokha ! 311 00:34:25,100 --> 00:34:29,100 Nữa này, nhiêu đây đủ cho cả bọn. 312 00:34:47,590 --> 00:34:51,090 Xem có gì trong đó nào ! 313 00:34:51,719 --> 00:34:55,119 A, bên trong có người ! 314 00:34:55,120 --> 00:34:59,120 Á-á... 315 00:34:59,150 --> 00:35:03,100 Đồ quỷ ! Sao mày cứ chạy lòng vòng như điên thế ? 316 00:35:03,100 --> 00:35:07,130 Cha ơi, có ai đó trong bao ! 317 00:35:08,770 --> 00:35:12,770 Trong bao ư ? 318 00:35:12,900 --> 00:35:15,220 Thế con nhặt bao này ở đâu ? 319 00:35:15,220 --> 00:35:18,210 Anh thợ rèn vứt giữa đường mà. 320 00:35:18,210 --> 00:35:22,210 Thế con sợ gì chứ ? Nhìn đây này ! 321 00:35:22,850 --> 00:35:25,590 Ê này, anh bạn ơi, 322 00:35:25,590 --> 00:35:31,010 Đừng để bụng nếu chúng tôi không gọi đúng tên anh nhé, 323 00:35:31,010 --> 00:35:34,630 giờ ra được rồi đấy ! 324 00:35:34,630 --> 00:35:38,630 Ôi-ôi... 325 00:35:38,820 --> 00:35:42,420 Phù ! 326 00:35:42,420 --> 00:35:45,220 Ôi ! 327 00:35:45,220 --> 00:35:48,830 Ngài thôn trưởng cũng trong đó à, khó tin đấy ! 328 00:35:48,830 --> 00:35:54,660 Ừ thì... ra ngoài lạnh lắm mà. 329 00:35:57,280 --> 00:35:59,720 Cũng khá lạnh ! 330 00:36:04,630 --> 00:36:10,050 Này, cho tôi hỏi, ngài đánh giày bằng gì thế, 331 00:36:10,050 --> 00:36:14,050 dầu hắc hay mỡ cừu ? 332 00:36:14,110 --> 00:36:18,110 Dầu hắc tốt hơn ! 333 00:36:19,100 --> 00:36:23,100 Thôi, tạm biệt, Chub. 334 00:36:25,260 --> 00:36:30,640 Sao tự dưng mình hỏi vớ vẩn về cái si giày của hắn thế ! 335 00:36:30,930 --> 00:36:37,330 Thế đó Solokha, nhét một gã như vậy vào bao. 336 00:36:37,350 --> 00:36:40,580 Đồ đàn bà quỷ quyệt ! 337 00:36:40,580 --> 00:36:44,580 Còn mình thì ngốc... 338 00:36:46,690 --> 00:36:55,700 Thoạt tiên Vakula cảm thấy ghê rợn khi được đưa lên cao đến nỗi 339 00:36:55,990 --> 00:36:59,680 anh chẳng trông được gì dưới kia nữa. 340 00:37:00,150 --> 00:37:10,170 Trên ấy, không khí thật tinh khiết, tất cả phủ trong màn sương sáng bạc. 341 00:37:10,170 --> 00:37:19,530 Mọi thứ đều trong tầm mắt, và thậm chí anh quan sát được một phù thủy cưỡi nồi đương lướt qua mình như gió, 342 00:37:19,930 --> 00:37:25,330 rồi những ngôi sao họp nhau chơi đuổi bắt, 343 00:37:25,330 --> 00:37:31,760 một con yêu nhảy nhót quanh mặt trăng cởi mũ ra để trông rõ anh thợ rèn cưỡi quỷ, 344 00:37:32,200 --> 00:37:35,940 và một cái chổi bay vòng vèo 345 00:37:36,000 --> 00:37:41,460 như vừa có phù thủy nào cưỡi... 346 00:37:42,460 --> 00:37:50,780 Anh thợ bay rướn lên, và thình lình Peterburg rực sáng lấp lánh trước mắt. 347 00:38:31,970 --> 00:38:36,110 Lạy Chúa tôi ! Nhộn nhịp, huyên náo, tráng lệ sao. 348 00:38:41,460 --> 00:38:46,220 - Chúng ta thẳng đến nữ hoàng chứ ? - Không, nguy hiểm lắm. 349 00:38:47,640 --> 00:38:53,700 Những người Zaporozhtsy từng ghé Dikanka mùa thu hẳn đang ở đâu quanh đây. 350 00:38:53,700 --> 00:38:57,320 Mình nên nói truyện với họ. 351 00:38:57,320 --> 00:39:02,700 Này tiểu Satan, chui vào túi tao đi rồi dẫn tao đi gặp người Zaporozhtsy. 352 00:39:18,320 --> 00:39:21,453 Xin chào các tôn ông, Chúa ở cùng quý vị ! 353 00:39:21,506 --> 00:39:25,200 Chúng ta sẽ hàn huyên với anh sau, kẻ quê mùa ạ. 354 00:39:25,280 --> 00:39:28,600 Ngay bây giờ chúng ta sắp sửa đi bệ kiến nữ hoàng. 355 00:39:28,670 --> 00:39:34,150 Đi gặp nữ hoàng ư ? Làm ơn làm phước, thưa quan ngài, xin cho tôi theo cùng mấy ! 356 00:39:34,220 --> 00:39:38,860 Anh ư ? Thế anh định làm gì ở đó ? 357 00:39:40,540 --> 00:39:43,290 Không, không thể được ! 358 00:39:43,890 --> 00:39:49,220 Chúng ta, người anh em ạ, còn phải bàn công vụ của mình cùng lệnh bà. 359 00:39:49,290 --> 00:39:53,390 Cho tôi đi ! Xin họ đi ! 360 00:40:01,590 --> 00:40:04,930 Thôi cho hắn theo đi, các tôn huynh ! 361 00:40:06,430 --> 00:40:11,070 Được rồi, cho anh ta đi vậy ! 362 00:40:21,360 --> 00:40:27,070 Lạy Chúa tôi, sáng quá ! Về nhà ban trưa cũng chẳng sáng bằng. 363 00:40:45,150 --> 00:40:50,790 Ôi cầu thang này ! Thật đáng tiếc khi giậm chân lên. 364 00:40:51,460 --> 00:40:54,520 Trang sức đây sao ! 365 00:40:54,590 --> 00:40:57,840 Lạy Chúa tôi, lan can kìa ! 366 00:40:57,840 --> 00:41:03,930 Tinh xảo quá ! Dễ toàn kim loại mệnh giá 50 rúp ấy chứ. 367 00:41:08,970 --> 00:41:12,970 Bức tranh nữa này ! 368 00:41:14,120 --> 00:41:18,120 Đúng là tuyệt phẩm ! 369 00:41:18,866 --> 00:41:21,546 Ôi, lạy Chúa tôi, trông màu kìa ! 370 00:41:21,590 --> 00:41:27,690 Mình cược là không có mệnh giá kopeck cho thổ hoàng, kể cả xanh đồng và đỏ thẫm. 371 00:42:03,800 --> 00:42:09,140 - Vậy các khanh muốn gì ? - Đến lúc rồi, ngài hoàng đòi chúng ta dâng thỉnh nguyện. 372 00:42:09,140 --> 00:42:13,490 Tâu bệ hạ, xin đừng trừng phạt tôi, mà hãy ban cho tôi một ơn huệ ! 373 00:42:13,550 --> 00:42:14,860 Xin cho tôi hay, 374 00:42:14,860 --> 00:42:20,230 miễn rằng không phạm thượng, 375 00:42:20,230 --> 00:42:24,300 nhưng giày ngài đang ngự được làm bằng gì ạ ? 376 00:42:24,300 --> 00:42:30,950 Lạy Chúa, giá như vợ tôi được đi đôi như vậy ! 377 00:42:31,050 --> 00:42:33,300 Ha-ha... 378 00:42:33,660 --> 00:42:40,560 Đứng dậy đi ! Nếu anh đã muốn có giày như thế, cũng không khó đâu. 379 00:42:40,570 --> 00:42:45,420 Mang cho y đôi giày đắt nhất của ta ngay tức khắc, đôi nạm vàng nhé ! 380 00:42:45,480 --> 00:42:49,720 Quả thật, tấm lòng thành giản dị này khiến ta rất hài lòng. 381 00:42:52,810 --> 00:42:57,210 Lạy Chúa tôi, nhìn trang sức này ! 382 00:43:42,890 --> 00:43:44,720 Ò-ó-o-o ! 383 00:43:44,720 --> 00:43:46,410 Mày đi đâu đấy ? 384 00:43:46,470 --> 00:43:50,570 Giữ chắc lắm ! Hẵng gượm, anh bạn, chưa hết đâu. 385 00:43:51,170 --> 00:43:55,170 Tao chưa kịp tạ ơn mày mà. 386 00:44:30,930 --> 00:44:34,790 Xin khoan thứ, thưa cha, đừng giận con ! 387 00:44:34,790 --> 00:44:40,370 Đây là cây roi dâng cha, xin quật con nhiều như người hằng mong. 388 00:44:47,370 --> 00:44:51,210 Thôi, thế đủ cho anh rồi, đứng lên ! 389 00:44:51,210 --> 00:44:55,920 Còn giờ nói tôi xem, anh muốn gì nào ? 390 00:44:55,980 --> 00:44:59,980 Xin gả Oksana làm vợ con, thưa cha ! 391 00:45:00,600 --> 00:45:03,940 Chub nghĩ ngợi một lát, mắt không rời mũ và đai, 392 00:45:03,940 --> 00:45:07,690 đấy là cái mũ tuyệt vời và cái đai không tệ. 393 00:45:07,690 --> 00:45:10,910 Lão sực nhớ đến Solokha bội bạc và nói cương quyết : 394 00:45:10,910 --> 00:45:14,910 Thôi được rồi, cứ đem người mối sang đây ! 395 00:45:16,700 --> 00:45:20,650 Ôi ! 396 00:45:20,650 --> 00:45:24,480 Hãy trông giày tôi mang cho em này ! 397 00:45:24,480 --> 00:45:27,330 Chính là giày nữ hoàng đã ngự ! 398 00:45:27,330 --> 00:45:31,330 Không, không, em không cần giày đâu ! 399 00:45:32,030 --> 00:45:36,030 Ngay cả khi không có chúng, em... 400 00:45:43,770 --> 00:45:48,570 HẾT © Vergilarchivum 2018